” Cô có bỏ đúng liều lượng tôi dặn không? “
” Tôi… Tôi có. ”
Vì sợ hãi đến lão phu nhân nên chị giúp việc chỉ dám bỏ một nửa nhưng nếu nói thế thì Jenny chắc chắn sẽ không giao tiền nên chị giúp việc đã lừa cô ta.
” Rất tốt. Ngày mai tôi sẽ đưa số tiền còn lại đến cho chị. “
” Được, tôi cúp máy đây. “
Bỗng có một giọng nói vang lên.
” Chị Đồng chị đang nói chuyện với ai? ”
Chị giúp việc giật mình quay người lại lắp bắp nói:
” Cậu chủ, tôi…tôi đang nói chuyện với cô Jenny “
” Cô ta gọi đến có việc gì? “
” Cô ấy nghe tin lão phu nhân bị đưa đi cấp cứu nên gọi đến hỏi thăm. “
” Vậy sao? Tôi lại nghe không phải như vậy? “
” Thật sự không có sao? “
” Thật sự không có “
” Tôi tin chị. Nếu để tôi điều tra được kẻ nào liên quan đến chuyện của bà tôi tôi nhất định không tha cho kẻ đó ” Lời Lãnh Vân cứng rắn như đã khẳng định có liên quan đến chị giúp việc.
Nói rồi Lãnh Vân giẫm chân bước ra khỏi nhà.
[……]
Sau một ngày hôn mê bà Lãnh Vân cũng tỉnh lại.
” Hôm nay con mới biết bà bị bệnh nên con đến thăm bà. “
” Không cần đâu. Cháu đang có thai đi lại cũng không tiện. “
” Bà khỏe lên là tốt rồi. Tuần sau bà nội cháu về nước rồi. Bà phải mau xuất viện nếu không bà nội cháu sẽ lo lắm. “
Sau hôm gặp mặt ở nhà chính Nhan Thiên Uyển mới biết thì ra bà nội Lãnh Vân là bạn cũ của bà nội cô. Cô chỉ đơn thuần gọi bà nội về để tham dự đám cưới chứ không hề nói ra chuyện này.
” Vậy sao? Vậy bà nội phải mau khoẻ lên mới được. “
” Cháu nói bao nhiêu bà nội cũng không nghe nhưng cô ấy nói bà liền nghe theo sao? ” Lãnh Vân nói.
” Tiểu Uyển là cháu của bà. Cháu không phải. ” Nói rồi bà cười.
” Biết vậy cháu không dẫn cô ấy về nhà. Bà sẽ vẫn nghe theo lời cháu nói. “
” Chẳng phải bây giờ còn có chắt rồi sao? Cháu còn không mau tổ chức đám cưới bà sẽ đánh chết cháu. “
” Bà lại thế rồi! “
Nhan Thiên Uyển nghe xong cười không thôi.
[……]
Ngay khi bà nội tỉnh lại Lãnh Vân đã nhờ Chu Tuấn điều tra rõ.
” Tôi đã điều tra ra tất cả. Chị đã làm ra chuyện đó “